Cuộc đời tôi là chuỗi những hanh phuc gia dinh đau khổ nối tiếp những buồn thương không lối thoát. Lên 3 tuổi bố mẹ ly dị, tuổi thơ của tôi phải sống cùng cha dượng - một con người tàn ác, không có tình người. Học xong Phổ thông tôi thi đỗ vào một trường Cao đẳng và được lên Hà Nội học. Thời gian đi học, tôi phải vất vả đi làm thêm để trang trải sinh hoạt phí.
Cuộc sống cứ thế lận đận trôi đi, mải lo toan cuộc sống khiến tôi quên mất cả việc yêu đương, bạn trai bạn gái. Ra trường và có được một công việc với mức lương tạm ổn với tôi như thế được coi là may mắn.
Rồi tận 27 tuổi tôi mới biết thế nào gọi là yêu. Người tôi yêu lúc đó là một anh hơn tôi 9 tuổi, đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc mới về nước được hơn một năm. Chúng tôi quen nhau qua bạn bè giới thiệu và tôi cũng sẵn lòng thử trao trái tim mình cho người đàn ông lớn tuổi đó. Ai cũng biết chuyện tình nào rồi cũng phải đi đến hồi kết, hoặc chia tay hoặc làm đám cưới nhưng tôi không nghĩ chuyện đó lại đến nhanh đến thế.
Không biết vì lý do gì mà anh vội vàng tôi khi tình yêu mới chỉ bắt đầu chưa đầy 2 tháng trời. Có chút lo lắng với tình yêu chóng vánh đó nên tôi đã nói bạn trai cho tôi thêm thời gian suy nghĩ. Thế nhưng người hanh phuc gia dinh yêu không để cho tôi chút thời gian nào, anh lập tức chia tay tôi không thương tiếc.
Khó khăn lắm tôi mới có thể yêu vậy mà gặp ngay phải người như vậy khiến tôi chán nản, sau đó tôi cũng cố tìm kiếm cho mình một người đàn ông khác nhưng có lẽ duyên số chưa đến.
Tới tận 3 năm sau, khi chạm ngưỡng 30, tôi mới quen anh. Anh hơn tôi 3 tuổi, là trai tân, có địa vị xã hội. Anh nói, anh muộn vợ vì còn mải mê sự nghiệp, đến khi cần lấy vợ thì nhìn quanh chẳng còn aiđộc thân nữa. Gặp nhau, chúng tôi nhanh chóng thân thiết vì có cùng quan điểm sống. Sau 7 tháng quen biết, anh đã ngỏ lời cầu hôn tôi.
Khi tôi đang vui sướng chuẩn bị cho hôn lễ thì lại gặp phải chuyện không may. Hôm đó trên đường đi làm về, tôi bị va quẹt xe trầy xước một bên chân. Người yêu biết chuyện liền chạy xe tới đưa tôi đến bệnh viện sát trùng băng bó. Băng bó xong, tôi cũng nói với bác sĩ khám tổng quan cho tôi xem vì sao tin tuc dạo gần đây hay bị đau bụng và vùng xương chậu, ngồi lâu một chỗ rất khó chịu.
Tôi cứ tưởng mình bị mấy bệnh vặt vãnh do ít vận động thôi, nào ngờ xét nghiệm xong, bác sĩ thông báo cho tôi biết, tôi bị bệnh u nang buồng trứng, kích cỡ đã to cần phẫu thuật. Biết tin đó, tôi rất bất ngờ và có chút khủng hoảng. Người yêu vừa nghe tin thì liên tục hỏi bác sĩ về chuyện đời sống vợ chồng có gặp khó khăn gì không? Liệu tôi có thể có con?... Sau khi bác sĩ giải đáp hết thắc mắc cho anh, anh đưa tôi về mà không nói hay an ủi tôi lấy một lời.
Rồi tận 27 tuổi tôi mới biết thế nào gọi là yêu. Người tôi yêu lúc đó là một anh hơn tôi 9 tuổi, đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc mới về nước được hơn một năm. Chúng tôi quen nhau qua bạn bè giới thiệu và tôi cũng sẵn lòng thử trao trái tim mình cho người đàn ông lớn tuổi đó. Ai cũng biết chuyện tình nào rồi cũng phải đi đến hồi kết, hoặc chia tay hoặc làm đám cưới nhưng tôi không nghĩ chuyện đó lại đến nhanh đến thế.
Không biết vì lý do gì mà anh vội vàng tôi khi tình yêu mới chỉ bắt đầu chưa đầy 2 tháng trời. Có chút lo lắng với tình yêu chóng vánh đó nên tôi đã nói bạn trai cho tôi thêm thời gian suy nghĩ. Thế nhưng người hanh phuc gia dinh yêu không để cho tôi chút thời gian nào, anh lập tức chia tay tôi không thương tiếc.
Sau 7 tháng quen biết, anh đã ngỏ lời cầu hôn. (Ảnh minh họa) |
Tới tận 3 năm sau, khi chạm ngưỡng 30, tôi mới quen anh. Anh hơn tôi 3 tuổi, là trai tân, có địa vị xã hội. Anh nói, anh muộn vợ vì còn mải mê sự nghiệp, đến khi cần lấy vợ thì nhìn quanh chẳng còn aiđộc thân nữa. Gặp nhau, chúng tôi nhanh chóng thân thiết vì có cùng quan điểm sống. Sau 7 tháng quen biết, anh đã ngỏ lời cầu hôn tôi.
Khi tôi đang vui sướng chuẩn bị cho hôn lễ thì lại gặp phải chuyện không may. Hôm đó trên đường đi làm về, tôi bị va quẹt xe trầy xước một bên chân. Người yêu biết chuyện liền chạy xe tới đưa tôi đến bệnh viện sát trùng băng bó. Băng bó xong, tôi cũng nói với bác sĩ khám tổng quan cho tôi xem vì sao tin tuc dạo gần đây hay bị đau bụng và vùng xương chậu, ngồi lâu một chỗ rất khó chịu.
Tôi cứ tưởng mình bị mấy bệnh vặt vãnh do ít vận động thôi, nào ngờ xét nghiệm xong, bác sĩ thông báo cho tôi biết, tôi bị bệnh u nang buồng trứng, kích cỡ đã to cần phẫu thuật. Biết tin đó, tôi rất bất ngờ và có chút khủng hoảng. Người yêu vừa nghe tin thì liên tục hỏi bác sĩ về chuyện đời sống vợ chồng có gặp khó khăn gì không? Liệu tôi có thể có con?... Sau khi bác sĩ giải đáp hết thắc mắc cho anh, anh đưa tôi về mà không nói hay an ủi tôi lấy một lời.
0 comments:
Post a Comment