''Thư gửi bố''
Bố ơi,
Bố à…
Con muốn hàng ngày được gọi câu này nhiều lắm…
Nhưng từ khi con sinh ra, con và bố đã không được ở bên nhau nhiều. Con chỉ nhớ ngày còn rất bé, bố đi suốt và con hay ở nhà ngoại. Rồi đến năm con 3 tuổi, bố mẹ chia tay sau những tháng ngày cãi vã, và con đi theo mẹ…
Ngày hanh phuc gia dinh tan vỡ con bước theo mẹ rời khỏi ngôi nhà mình, con thấy ánh mắt bố dõi theo ầng ậc nước, và đấy cũng là lần đầu tiên con thấy bố khóc. Con chưa đủ lớn để hiểu tất cả mọi chuyện, nhưng chỉ biết rằng cuộc sống của con sẽ có nhiều biến cố kể từ ngày ấy.
Rồi con và mẹ chuyển đến một thành phố khác. Ngày trước khi đi, bố tới gặp con. Bố ôm con vào lòng và nói, cái điều mà con sẽ chẳng bao giờ quên được :"Con hãy nhớ rằng bố yêu con nhiều lắm, và mãi mãi như thế . Bố mẹ không tốt, bố không chăm lo cho con được. Bố mẹ thế này giờ chỉ khổ con. Con phải mạnh mẽ lên, càng trong những hoàn cảnh khó khăn con càng phải mạnh mẽ, phải nhớ điều đó nhé…" - Đó là điều duy nhất bố dạy con... Thế nhưng lúc đó bố lại khóc. Mẹ cũng quay mặt đi và mắt đỏ hoe. Bố ôm chặt con vào lòng, rồi bố đi. Con đứng đó, khóc.....
Thỉnh thoảng bố mới về thăm con. Con nhớ, có những lần bố vượt quãng đường 150km, chờ con 2 tiếng ở cổng trường, chỉ để gặp con trong 10 phút, hoặc dúi vội vào tay con bộ quần áo hay chiếc cặp sách bố mới mua.
Năm con học lớp 3, mẹ lấy chồng. Bố gọi điện về gặp con, con im lặng. Bố động viên con "Rồi bố mẹ cũng sẽ phải có cuộc sống riêng, con phải mạnh mẽ lên, con nhé".
Vài năm sau, tin xa hoi bố lấy vợ và có thêm hạnh phúc riêng của bố.
Bố biết không, con đã từng ích kỉ lắm, con muốn có một gia đình nhỏ hạnh phúc như bao bạn bè khác, con đã muốn bố mẹ chỉ là của con. Nhưng con cũng đã đủ lớn để hiểu rằng, bố mẹ sẽ không thể về bên nhau. Và cách tốt nhất, là để bố mẹ đi tìm hạnh phúc của mình.
Cứ mỗi lần con nhận được tin nhắn từ bố: "Bố nhớ con nhiều lắm!", con lại thèm được bố ghì chặt vào lòng, cái niềm hạnh phúc rất đỗi bình thường với một đứa trẻ, nhưng sao với con nó khó đến thế… Dù con vẫn vui vẻ cho bố mẹ yên lòng, nhưng trong sâu thẳm, bố ơi, con vẫn thèm lắm, một gia đình của riêng con…"
Bức thư trên chỉ là một trong vô vàn câu chuyện buồn bắt nguồn từ sự đổ vỡ của một gia đình. Trong mọi hoàn cảnh, hệ lụy nặng nề nhất luôn dồn hết lên những đứa trẻ. Đó có thể là những tổn thương về mặt tâm lý, những mặc cảm tự ti với bạn bè hay thậm chí là những suy nghĩ tiêu cực ám ảnh suốt cuộc đời chúng.
Sinh con ra, trách nhiệm của bố mẹ là mang lại cho con một gia đình hạnh phúc trọn vẹn. Câu chuyện lắng đọng do Elmich – thương hiệu gia dụng cao cấp châu Âu – dành tặng các gia đình Việt Nam những ngày qua đã làm thổn thức biết bao trái tim những bậc làm cha làm mẹ. Làm sao có một khoảng lặng để nghĩ về yêu thương…
0 comments:
Post a Comment