Chỉ ngày mai thôi, anh sẽ đi trên con đường của anh, em sẽ đi trên con đường của em mà chẳng bao giờ có thể quay lại được con đường chúng ta đã từng chung đôi.
Anh,
Anh có biết ước mơ ngày còn bé của em là gì không?
Để em kể cho anh nghe. Ngày còn bé, khi gấp lại những câu truyện cổ tích, có một cô bé ước mơ nhìn thấy chàng hoàng tử của mình sau 15 năm nữa và cô bé ấy ngồi tưởng tượng, sẽ như thế nào nhỉ.
Đó là người sẽ nắm thật chặt tay cô bé ấy bước những bước chậm rãi trên lễ đường, là chàng hoàng tử trong mơ đắm đuối ngắm nhìn cô bé ấy trong chiếc váy trắng muốt tinh khôi. Chàng trai ấy, không chỉ riêng em, mà tất thảy những cô bé thời ấy đều mơ tới.
Yêu anh, em đã tưởng tượng ra cái ngày ấy, cái ngày mà anh sẽ nắm tay em, dắt em đi trên con đường màu xanh mướt với một đám cưới màu trắng của hoa, màu xanh của bầu trời, và trong vắt của biển. Sẽ lãng mạn biết bao, tinh khôi biết bao nhiêu. Nhưng rồi ông trời khéo đùa, số phận khéo sắp đặt, em và anh...
Ngày mai thôi, em sẽ khoác trên mình bộ váy trắng tinh khôi ấy, nhưng người nắm tay em, chàng hoàng tử trong mơ ấy không phải là anh.
Chỉ ngày mai thôi, anh sẽ đi trên con đường của anh, em sẽ đi trên con đường của em mà chẳng bao giờ có thể quay lại được con đường chúng ta đã từng chung đôi. Chúng ta, mỗi người, rẽ theo một nhánh khác nhau trên một con đường hai đứa đã từng kiên trì theo đuổi.
Chàng hoàng tử của em – Anh ấy – rất thương em!
Nếu em, yêu anh bằng thứ tình yêu cuồng nhiệt, bất chấp và say mê thì với anh ấy, em yêu bằng tất cả sự trưởng thành, bình yên và an nhiên.
Nếu anh cho em cảm giác ảo tưởng bản thân có thể giữ chân một chàng don-juan đào hoa thì anh ấy – cho em cảm giác an toàn – em đứng đấy và anh ấy luôn ở đây, ngay cạnh em đây này!
Với anh, đó là thứ tình yêu đậm sâu còn anh ấy mong nó sẽ bền lâu mãi mãi.
Em cũng như những cô gái khác phải không anh, không đủ bản lĩnh bất chấp tất cả để theo chân một cơn gió, cũng chẳng thể mãi là cái dây buộc mãi anh vào. Em, cũng như bao cô gái bình thường khác, cần một ngôi nhà, cần một mái ấm, cần một người con trai sẵn sàng hy sinh vì mình sẵn sàng là điểm tựa bất cứ khi nào em cần. Không chỉ yêu anh ạ mà còn là thương, rất nhiều... Anh ấy thương em!
Em sẽ không bao giờ quên được, một đoạn đường thanh xuân của em, từng có anh, một đoạn đường quá đỗi những cảm xúc mà cả hai mang lại cho nhau, những ngày tháng tươi trẻ nhiệt huyết tràn đầy ấy, em đã bên anh, sôi nổi và nồng nhiệt như thế nào và em chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì điều đó.
Chàng hoàng tử đã nắm tay em đi dưới mưa suốt một chặng đường dài của tuổi xuân ấy. Chàng trai ạ, anh hãy cứ hạnh phúc như chúng ta đã từng và nắm chặt tay cô gái của anh, đừng bao giờ cho cô ấy thoát ra như em, dù thế nào đi nữa, anh nhé!
Hạnh phúc là một hành trình dài kiếm tìm những điều tuyệt vời, em hay anh cũng chỉ là một trong những điều tuyệt vời đó mà thôi, sẽ còn rất nhiều những điều tuyệt vời ở phía trước chúng ta nữa đúng không? Em sẽ chờ nó đến với cả hai...
Tạm biệt anh, ngày mai em là cô dâu... tam su buồn ngày trở gió !
Theo Hà Lê / Trí Thức Trẻ
Anh,
Anh có biết ước mơ ngày còn bé của em là gì không?
Để em kể cho anh nghe. Ngày còn bé, khi gấp lại những câu truyện cổ tích, có một cô bé ước mơ nhìn thấy chàng hoàng tử của mình sau 15 năm nữa và cô bé ấy ngồi tưởng tượng, sẽ như thế nào nhỉ.
Đó là người sẽ nắm thật chặt tay cô bé ấy bước những bước chậm rãi trên lễ đường, là chàng hoàng tử trong mơ đắm đuối ngắm nhìn cô bé ấy trong chiếc váy trắng muốt tinh khôi. Chàng trai ấy, không chỉ riêng em, mà tất thảy những cô bé thời ấy đều mơ tới.
Yêu anh, em đã tưởng tượng ra cái ngày ấy, cái ngày mà anh sẽ nắm tay em, dắt em đi trên con đường màu xanh mướt với một đám cưới màu trắng của hoa, màu xanh của bầu trời, và trong vắt của biển. Sẽ lãng mạn biết bao, tinh khôi biết bao nhiêu. Nhưng rồi ông trời khéo đùa, số phận khéo sắp đặt, em và anh...
Ngày mai thôi, em sẽ khoác trên mình bộ váy trắng tinh khôi ấy, nhưng người nắm tay em, chàng hoàng tử trong mơ ấy không phải là anh.
Chỉ ngày mai thôi, anh sẽ đi trên con đường của anh, em sẽ đi trên con đường của em mà chẳng bao giờ có thể quay lại được con đường chúng ta đã từng chung đôi. Chúng ta, mỗi người, rẽ theo một nhánh khác nhau trên một con đường hai đứa đã từng kiên trì theo đuổi.
Chàng hoàng tử của em – Anh ấy – rất thương em!
Nếu em, yêu anh bằng thứ tình yêu cuồng nhiệt, bất chấp và say mê thì với anh ấy, em yêu bằng tất cả sự trưởng thành, bình yên và an nhiên.
Nếu anh cho em cảm giác ảo tưởng bản thân có thể giữ chân một chàng don-juan đào hoa thì anh ấy – cho em cảm giác an toàn – em đứng đấy và anh ấy luôn ở đây, ngay cạnh em đây này!
Với anh, đó là thứ tình yêu đậm sâu còn anh ấy mong nó sẽ bền lâu mãi mãi.
Em cũng như những cô gái khác phải không anh, không đủ bản lĩnh bất chấp tất cả để theo chân một cơn gió, cũng chẳng thể mãi là cái dây buộc mãi anh vào. Em, cũng như bao cô gái bình thường khác, cần một ngôi nhà, cần một mái ấm, cần một người con trai sẵn sàng hy sinh vì mình sẵn sàng là điểm tựa bất cứ khi nào em cần. Không chỉ yêu anh ạ mà còn là thương, rất nhiều... Anh ấy thương em!
Em sẽ không bao giờ quên được, một đoạn đường thanh xuân của em, từng có anh, một đoạn đường quá đỗi những cảm xúc mà cả hai mang lại cho nhau, những ngày tháng tươi trẻ nhiệt huyết tràn đầy ấy, em đã bên anh, sôi nổi và nồng nhiệt như thế nào và em chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì điều đó.
Chàng hoàng tử đã nắm tay em đi dưới mưa suốt một chặng đường dài của tuổi xuân ấy. Chàng trai ạ, anh hãy cứ hạnh phúc như chúng ta đã từng và nắm chặt tay cô gái của anh, đừng bao giờ cho cô ấy thoát ra như em, dù thế nào đi nữa, anh nhé!
Hạnh phúc là một hành trình dài kiếm tìm những điều tuyệt vời, em hay anh cũng chỉ là một trong những điều tuyệt vời đó mà thôi, sẽ còn rất nhiều những điều tuyệt vời ở phía trước chúng ta nữa đúng không? Em sẽ chờ nó đến với cả hai...
Tạm biệt anh, ngày mai em là cô dâu... tam su buồn ngày trở gió !
Theo Hà Lê / Trí Thức Trẻ
0 comments:
Post a Comment